Chuyện Kinh Dị: CẮM ĐŨA ĂN CƠM - Cơn Ác Mộng Diễn Đến Chỉ Vài Hành Động Vô Tình Tháng Cô Hồn
Автор: Lu Studio - Truyện Thường Ngày
Загружено: 2025-06-29
Просмотров: 4676
Описание:
Chuyện Kinh Dị: CẮM ĐŨA ĂN CƠM - Cơn Ác Mộng Diễn Đến Chỉ Vài Hành Động Vô Tình Tháng Cô Hồn
===============
🔥🔥 TỔNG HỢP TRUYỆN HAY NHÀ LU STUDIO
Chú Chó Phá Án: • Tổng Hợp Mẩu Chuyện Chó Lu Phá Án, Phát Hi...
Truyện Ma Kinh Dị: • Truyện Ma Kinh Dị, Truyện Ma Kể Đêm Khuya ...
===============
🔥🔥 TUYÊN BỐ MIỄN TRỪ TRÁCH NHIỆM.
Lưu ý QUAN TRỌNG: HÌNH ẢNH VÀ VIDEO, nội dung bên trong câu chuyện không có thực, tất cả chỉ phục vụ mục đích giải trí. không có y' định quay nhiễu, gây rối hay phản động hoặc y' kiến trái chiều nào.
Video Này có sử dung CÔNG NGHỆ AI vào để kể chuyện. hình ảnh chỉ mang tính minh họa. không đại diện hay mô phỏng bất kỳ cá nhân hay tổ chức cụ thể nào. tất cả chỉ mang tính giải trí.
===============
Hôm đó là rằm tháng Bảy, cái ngày mà người lớn trong nhà tôi hay gọi là ngày "xá tội vong nhân". Tôi thì chẳng hiểu "xá tội vong nhân" là cái khỉ gì, chỉ biết là ngày này mẹ tôi bày cúng nhiều đồ ăn ngon ơi là ngon. Nào gà luộc xé phay, nào xôi gấc đỏ au, nào chè đậu xanh nước cốt dừa béo ngậy.
Nghĩ tới thôi mà bụng tôi đã réo ùng ục rồi.
Nhà tôi ở quê, một vùng quê nghèo xơ xác, quanh năm chỉ có đồng ruộng với mấy con trâu gặm cỏ. Rằm tháng Bảy ở quê tôi nó có cái gì đó là lạ, không giống như những ngày rằm khác. Gió hình như cũng thổi mạnh hơn, mang theo cái hơi lành lạnh dù trời đang là mùa hè. Chiều xuống nhanh hơn, và bóng tối như đặc quánh lại, nuốt chửng lấy mấy rặng tre cuối xóm.
Bữa cơm chiều hôm ấy, không khí trong nhà có phần trầm lắng hơn mọi khi. Ba tôi ít nói, chỉ lẳng lặng gắp thức ăn. Mẹ thì cứ nhìn xa xăm ra ngoài cửa sổ, nơi hoàng hôn đang cố níu kéo những vệt sáng cuối cùng. Chị Hai thì cắm cúi ăn, thỉnh thoảng lại liếc trộm tôi, làm như tôi là sinh vật lạ lắm không bằng.
Tôi thì vẫn là tôi thôi, Cu Tín mười tuổi, đầu óc đơn giản như một cộng một bằng hai. Món ngon trước mặt, tôi chẳng dại gì mà từ chối. Tôi và một cái đùi gà luộc to tướng, chấm muối tiêu chanh. Chao ôi, cái vị da gà dai dai, thịt gà ngọt mềm, quyện với vị mặn mặn, chua chua, cay cay của muối tiêu chanh nó mới tuyệt làm sao! Tôi ăn lấy ăn để, nhai tóp tép, mặc kệ không khí có vẻ hơi… âm u trong nhà.
Đang say sưa với "chiến lợi phẩm" của mình, tôi vô tình làm một việc mà sau này nghĩ lại, tôi vẫn còn thấy rùng mình. Chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào, lúc với tay lấy thêm miếng xôi, tôi cắm phập đôi đũa của mình thẳng đứng giữa bát cơm trắng đang ăn dở.
"TÍN!"
Tiếng mẹ tôi hét lên làm tôi giật bắn cả người, miếng thịt gà đang nhai dở cũng suýt thì mắc nghẹn ở cổ. Ba tôi đang gắp thức ăn cũng khựng tay lại, đôi mắt ông nhìn tôi trân trân, không phải cái nhìn giận dữ thường ngày khi tôi nghịch dại, mà là một cái nhìn có gì đó… sợ hãi. Chị Hai thì bụm miệng, mặt mày tái mét.
"Con… con làm gì vậy?" Mẹ lắp bắp, giọng run run.
Tôi ngơ ngác nhìn đôi đũa đang chĩa thẳng lên trời giữa bát cơm của mình, rồi lại nhìn vẻ mặt thất thần của cả nhà. Tôi có làm gì sai đâu nhỉ? Chỉ là cắm đũa vào bát cơm thôi mà. Thường ngày tôi vẫn làm thế khi muốn rảnh tay làm việc khác, có sao đâu.
"Mẹ ơi, con chỉ… chỉ cắm đũa thôi mà." Tôi lí nhí.
Mẹ tôi không nói gì, vội vàng chạy lại phía tôi, tay run run rút đôi đũa ra khỏi bát cơm. Bà nhìn đôi đũa như nhìn thấy một thứ gì đó ghê rợn lắm, rồi vội vàng đặt nó xuống mâm, không dám nhìn thẳng vào.
"Trời ơi là trời! Rằm tháng Bảy mà con làm cái chuyện động trời này!" Mẹ ôm lấy đầu, giọng đầy vẻ hoảng hốt. "Con có biết cắm đũa như vậy là cúng cơm cho người chết không hả?"
Повторяем попытку...

Доступные форматы для скачивания:
Скачать видео
-
Информация по загрузке: